Nội dung vụ án:
Trung tâm Du lịch Hoa Biển là đơn vị trực thuộc Công ty M, thành lập năm 2011, do ông Trần Văn Kh làm Giám đốc. Trung tâm này đăng ký tên miền hoabien.vn và được Trung tâm Internet Việt Nam cấp phát sử dụng từ ngày 15/8/2011 đến ngày 15/8/2016.
Ngày 20/3/2016, ông Kh nhân danh Giám đốc Trung tâm nộp đơn trả lại tên miền hoabien.vn với lý do không còn nhu cầu sử dụng, dù thực tế Trung tâm vẫn đang hoạt động trong lĩnh vực du lịch và tên miền còn thời hạn gần 5 tháng. Việc trả lại tên miền không được báo cáo cho Tổng Giám đốc Công ty M, vi phạm quy chế quản lý nội bộ.
Ngay sau đó, ngày 25/3/2016, ông Kh tiếp tục đăng ký tên miền hoabien.vn cho Công ty N (do chính ông làm Giám đốc) và được cấp phát sử dụng ngày 26/3/2016. Công ty M cho rằng hành vi này xâm phạm quyền lợi của mình nên đã khởi kiện yêu cầu Công ty N phải trả lại tên miền.
Quá trình giải quyết:
- Tòa sơ thẩm và phúc thẩm: bác toàn bộ yêu cầu khởi kiện của Công ty M.
- Tòa giám đốc thẩm: hủy cả hai bản án, giao xét xử lại theo thủ tục sơ thẩm.
Vấn đề cần rút kinh nghiệm:
- Ông Kh đã lợi dụng vị trí quản lý, tự ý trả lại tên miền rồi nhanh chóng đăng ký lại cho công ty khác của mình nhằm chiếm hữu trái pháp luật.
- Hành vi này gây nhầm lẫn cho khách hàng giữa dịch vụ của Công ty N và Trung tâm Du lịch Hoa Biển.
- Tòa sơ thẩm và phúc thẩm không chấp nhận yêu cầu khởi kiện là thiếu căn cứ, ảnh hưởng quyền lợi hợp pháp của Công ty M.
2. Vụ án tranh chấp quyền sở hữu trí tuệ về sáng chế giữa Công ty P và Công ty Q
Nội dung vụ án:
Tháng 10/2015, Công ty P phát hiện sản phẩm thuốc Glumet-50 và Glumet-100 của Công ty Q có chứa hợp chất chính là Dapagliflozin propanediol monohydrate, thuộc phạm vi bảo hộ của Bằng độc quyền sáng chế số 8123 do Công ty P sở hữu.
Công ty P đã trưng cầu giám định. Ngày 18/11/2015, Viện Khoa học SHTT Việt Nam ban hành Kết luận giám định số HT-021-15/KLGĐ xác định thành phần hoạt chất của Glumet-50 và Glumet-100 trùng với sáng chế số 8123. Sau đó, Thanh tra Bộ KH&CN cũng lập biên bản kết luận Công ty Q xâm phạm quyền sở hữu trí tuệ.
Từ đó, Công ty P khởi kiện, yêu cầu Công ty Q chấm dứt hành vi xâm phạm, bồi thường thiệt hại, thu hồi sản phẩm vi phạm và công khai xin lỗi.
Quá trình giải quyết:
- Bản án sơ thẩm số 05/2020/KDTM-ST ngày 10/12/2020 của TAND tỉnh X: chấp nhận toàn bộ yêu cầu của Công ty P.
- VKS tỉnh X kháng nghị, Công ty Q kháng cáo.
- Bản án phúc thẩm số 18/2021/KDTM-PT ngày 20/6/2021 của TAND cấp cao tại TP Y: chấp nhận kháng nghị và kháng cáo, hủy toàn bộ bản án sơ thẩm.
Vấn đề cần rút kinh nghiệm:
- Tòa sơ thẩm chỉ căn cứ vào kết luận giám định do nguyên đơn trưng cầu, trong khi:
- Công ty P không cung cấp mẫu vật để giám định (vi phạm Điều 48 Nghị định 105/2006/NĐ-CP).
- Kết luận giám định chưa xác định được tính trùng lặp hoặc tương đương giữa sản phẩm của bị đơn và phạm vi bảo hộ sáng chế.
- Bị đơn yêu cầu giám định lại nhưng Tòa không chấp nhận, vi phạm khoản 2 Điều 92 và Điều 102 BLTTDS 2015.
3. Kết luận chung
Qua hai vụ án trên, có thể rút ra bài học:
- Trong tranh chấp tên miền, cần làm rõ hành vi chiếm hữu trái pháp luật và yếu tố gây nhầm lẫn cho người tiêu dùng.
- Trong tranh chấp SHTT, Tòa án phải đánh giá tính hợp pháp, khách quan của kết luận giám định; không thể chỉ dựa vào chứng cứ một phía, và phải tôn trọng quyền yêu cầu giám định lại của đương sự.
- Sản xuất, buôn bán hàng giả là phụ gia thực phẩm có bị bắt không ?
- Tranh chấp hợp đồng tín dụng, nội dung bất lợi cho người vay
- Tòa cấp cao Đà nẵng hủy toàn bộ bản án vụ đánh bạc ở Phú Yên
- “Rửa hận” giúp bạn, cả nhóm cùng dính án tại tỉnh Bình Định
- Một số điều khoản đặc trưng của hợp đồng mua bán hàng hóa quốc tế